Ϲác bạn ơi mau nhanh chân xuống núi xuống núi

BẠN TRỞ NÊN RỘNG LƯỢNG VÀ VĂN MINH

Việc đến một nơi khác và làm quen với nơi ở mới sẽ khiến bạn nhận ra trên đời này có hàng tỉ cách sống và cách nghĩ khác nhau. Thế giới quan của mỗi người là điều quyết định mọi thứ. Trong khi bạn học cách bảo vệ và “nâng cấp” thế giới quan của mình, bạn cũng sẽ học được cách tôn trọng thế giới quan của người khác.

Bạn đã từng gặp những người có thế giới quan tối tăm chưa? Họ hẹp hòi, buồn bã. Họ phân biệt màu da, vùng miền, giới tính. Họ kém hiểu biết, ít bạn bè. Họ hằn học, hay kêu ca. Họ đổ lỗi cho người khác. Khuôn mặt họ nhăn nheo vì cau có. Họ không bao giờ bước ra khỏi thế giới nhỏ bé của mình.

Do you even see how beautiful this world is? Just pick your feet up and go.

Nếu bạn đã trưởng thành, đã được bố mẹ cho đi học để trang bị đủ kiến thức, trách nhiệm của bạn là tự bỏ đồ ăn lên bàn và tự phục vụ những nhu cầu hết sức cá nhân của mình. Dù tính cách của bạn có thích sống riêng hay không, điều mình vừa nói ở trên là sự thật không thể thay đổi.

MỐI QUAN HỆ GIỮA BẠN VÀ GIA ĐÌNH SẼ TỐT HƠN

Người ta nói “xa thơm gần thối” là có lý do của nó đó :)))

“VỀ NHÀ” LÀ MỘT ĐIỀU ĐÁNG QUÝ

Tất nhiên rồi, nếu quanh năm suốt tháng bạn sống ở nhà thì bạn sẽ không hình dung được giá trị của việc “về nhà”. Nếu có điều gì mình cảm thấy thấm nhất trong gần 10 năm đi đi về về, thì rằng có một nơi để trở về là điều xa xỉ nhất, đáng quý nhất mà không tiền bạc nào mua được.

TỰ DO VÀ TRÁCH NHIỆM THỰC RA LÀ MỘT. KHÁC NHAU CHỈ Ở CHỖ BẠN NHÌN NHẬN NÓ LÀ GÌ THÔI.

Sinh nhật 18 tuổi, ba mua cho mình chiếc vali mới cóng. 3 ngày sau đó, mình rời Hà Nội lên máy bay thẳng tiến tới United Kingdom để vào đại học, mở ra một thế giới mình chưa từng biết đến trước đó. Tua lẹ thời gian một chút đến khi về nước, mình quyết định sống và làm việc ở Sài Gòn, một việc thực ra cũng không to tát lắm vì thứ nhất, mọi người cũng đã quen với việc mình xa nhà và thứ hai, bay từ Sài Gòn về nhà cũng chỉ mất vài tiếng nên không có lý do gì phải bi kịch hoá cái sự xa nhà lên.

Và những khía cạnh của việc sống một mình thì đúng như các bạn nghĩ đấy, tự thanh toán hoá đơn, tự dọn dẹp trang trí nhà cửa, tự sắp xếp lịch sinh hoạt, tự phục vụ, tự dọn phân mèo, tự sửa chữa hỏng hóc. Danh sách vừa rồi đối với nhiều bạn, đặc biệt là những bạn còn nhỏ tuổi, thì quả thật là quá kinh. Nhưng danh sách ấy đối với mình lại là sự tự do vô giá. Được tự quyết định tất cả từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống của mình là một sự xa xỉ lớn mà thực sự rất ít người có được.

Nếu bạn đang phân vân không biết có nên chuyển tới một thành phố/đất nước khác, mà còn chần chừ vì sợ không có tiền/ vì bố mẹ không cho/ vì ngại di chuyển/ vì là con một/ vì đủ thứ, thì hãy xem qua những lý do mà các bạn nên chuyển đi, ít nhất một lần trong đời:

KHI BẠN TỰ NUÔI THÂN, BẠN LÀ NGƯỜI TỰ ĐƯA RA LỰA CHỌN. KHI NGƯỜI TA NUÔI BẠN, BẠN KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI QUYẾT ĐỊNH.

Khi bạn tự giải quyết những nhu cầu của mình, bạn trở nên tự trọng, đồng thời được người khác tôn trọng hơn. Khi mà từ chuyện ăn chuyện ở, bạn vẫn còn phụ thuộc vào người khác, mà lại đòi có “quyết định” của riêng mình, thì bạn bị coi là trẻ con mà đòi làm chuyện người lớn. Bạn có muốn bị nhìn nhận như vậy không?

TRÁI ĐẤT NÀY LÀ CỦA CHÚNG MÌNH

Không có gì quý hơn độc lập tự do. Hãy hình dung bạn có không gian hoàn toàn của riêng mình, nơi bạn tự mua sắm và sắp xếp để phục vụ cuộc sống của mình. Khi vui, bạn gọi bạn bè tới chơi. Khi buồn, bạn ngồi một mình đọc sách, xem phim. Đối với cá nhân mình thì không gian riêng là thứ tài sản không gì thay thế được. Đây là thứ tài sản tinh thần mà chỉ khi bạn sở hữu bạn mới cảm nhận được sự vô giá của nó.

Sau một thời gian sống riêng xa nhà, bạn sẽ tự tin gấp nhiều lần. Bạn sẽ hiểu rằng chỉ cần sức khoẻ, tri thức và trái tim, khắp thế giới này đâu đâu cũng có thể là nhà. Bạn sẽ thấy mình đẹp hơn, tinh nhanh hơn, tư duy mạch lạc hơn và bạn sẽ thấy đâu đâu cũng là những người bạn mới. Thế giới này đẹp và rộng lớn hơn bạn tưởng nhiều. Chỉ cần một bước ra khỏi bong bóng của mình, bạn sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Mèo, chó, chim, cá, tất cả những gì bạn muốn (trong khả năng của bạn để chăm lo cho nó chu đáo). Bố mẹ bạn có không gian riêng của họ và họ quyết định không nuôi con gì cả. Ngược lại, bạn cũng có quyền có không gian riêng của mình và quyết định việc nuôi con gì trong nhà mình. Đổi lại là bạn phải có trách nhiệm với quyết định của mình.